Vòng Văn Trọng (SN 1971 ngụ TP.HCM, tạm trú tại tỉnh Bình Dương, hành nghề chăm sóc cây kiểng) và chị Đỗ Thị Thu Hà (SN 1971) là vợ chồng, có với nhau 2 đứa con gái (SN 1998 và 2002).
Quá trình sống chung cả hai cùng tạo lập được một căn nhà ở quận 9, TP.HCM. Tuy nhiên, do công việc, cả gia đình Trọng đến thuê nhà tạm trú tại nhà số 20/40 khu phố Bình Đường 1, phường An Bình, thị xã Dĩ An, Bình Dương.
Khoảng 13 giờ ngày 28/9/2011, do nghi ngờ chị Hà ngoại tình nên Trọng lén theo dõi từ khu ở trọ đến trường trung học kỹ thuật thực hành (quận 9, TP.HCM), nơi vợ chồng Trọng nhận trồng cỏ và chăm sóc cây cảnh.
Tuy nhiên, khi còn cách nơi làm việc khoảng 300 m, Trọng phát hiện chị Hà đi vào khách sạn Yến Linh. Trọng đứng bên ngoài chờ, khoảng 20 phút sau thì chị Hà đi ra. Lúc này, Trọng yêu cầu Hà vào khách sạn để hỏi rõ sự việc nhưng chị Hà không đồng ý và tiếp tục đến chỗ làm.
Riêng Trọng quay về nhà đi đón con. Chiều cùng ngày, khi Hà đi làm về, cả hai vợ chồng tiếp tục cãi nhau về việc Hà vào khách sạn, sau đó Trọng bỏ đi uống cà phê. Đến khoảng 0 giờ rạng sáng hôm sau, Trọng về đến nhà và kêu con gái lớn là Vòng Thanh Trúc ra mở cửa.
Sau đó, Trọng kêu con gái nhỏ dậy và nói cho 2 đứa con biết việc mẹ chúng ngoại tình nhưng chị Hà chối và nói với các con, chị vào khách sạn xin nước rửa chân. Sau đó chị Hà đuổi Trọng ra khỏi nhà để mẹ con ngủ nhưng Trọng không đồng ý.
Ngay tức thì, chị Hà liền lấy ĐTDĐ gọi cho người thân đến can thiệp thì Trọng đi xuống bếp lấy con dao đến chỗ vợ đang đứng.
Thấy cha cầm dao, cháu Trúc (con gái lớn của Trọng) ôm cha lại thì bị Trọng kéo té ngã. Sau đó, Trọng nắm tóc, ghì đầu vợ xuống chém 2 nhát vào gáy khiến chị Hà chết tại chỗ trước sự chứng kiến của 2 đứa con. Sau khi gây án, Trọng dặn hai đứa con “Hai đứa ở nhà lo mà sống với nhau” rồi lấy xe bỏ ra khỏi nhà.
Lúc này, những người ở phòng trọ kế bên nghe tiếng khóc của hai đứa trẻ liền chạy qua xem sự việc thì thấy chị Hà đã chết. Còn Trọng, sau khi gây án y chạy lòng vòng nhiều nơi đến trưa cùng ngày đã đến công an đầu thú.
Nhận định hành vi của bị cáo đặc biệt nghiêm trọng, về nhận thức bị cáo biết việc dùng dao chém vào vùng cổ nạn nhân sẽ gây hậu quả khó lường nhưng vì bực tức vợ trong lúc cãi nhau.
Bị cáo cho rằng vợ có quan hệ bất chính với người khác, chỉ nghi ngờ vô căn cứ nhưng bị cáo đã dùng dao tước đoạt mạng sống người vợ thân thương của mình, cướp đi người mẹ của hai đứa trẻ, tàn nhẫn hơn chính là việc bị cáo đã giết người mẹ của hai đứa con bị cáo ngay trước mặt chúng.
Hành vi của bị cáo cho thấy rất côn đồ và hết sức tàn bạo, mất hết nhân tính, gây phẫn nộ trong quần chúng nhân dân, dư luận xã hội lên án gay gắt và đòi phải trừng trị thích đáng đối với bị cáo.
Tính mạng sức khỏe con người là vốn quý của xã hội, mọi hành vi xâm phạm đến trái pháp luật đến tính mạng, sức khỏe con người đều phải xử lý thật nghiêm.
Những vết thương để lại trên cơ thể nạn nhân như đứt rời đốt sống cổ, đứt toàn bộ bó mạch thần kinh cổ sau, chảy mất máu không hồi phục được… chứng tỏ bị cáo thực hiện tội phạm với quyết tâm cao, hết sức dã man và tàn ác.
Từ đó, HĐXX cho rằng cần loại bỏ bị cáo vĩnh viễn ra khỏi đời sống xã hội mới đủ sức răn đe tội phạm nên đã tuyên Trọng mức án cao nhất (tử hình) về tội giết người.
Sau khi bản án được cấp sơ thẩm tuyên, Trọng làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Đồng thời Viện KSND tỉnh Bình Dương cũng có kháng nghị yêu cầu giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Mới đây Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã mở phiên tòa phúc thẩm xem xét đơn kháng cáo của bị cáo và kháng nghị của Viện KSND. Để làm rõ động cơ, hành vi phạm tội của bị cáo, HĐXX, Viện KSND cấp phúc thẩm tiến hành thẩm vấn lại bị cáo toàn bộ nội dung vụ án.
HĐXX: Bị cáo Trọng cho HĐXX biết, bản án tòa sơ thẩm tuyên bị cáo bao nhiêu năm tù?
Vòng Văn Trọng: Dạ, tử hình.
HĐXX: Sau khi tòa xử sơ thẩm bị cáo có kháng cáo không?
Vòng Văn Trọng: Dạ, bị cáo có kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.
HĐXX: Ngoài kháng cáo của bị cáo, Tòa thông báo cho bị cáo biết, Viện KSND cũng có kháng nghị yêu cẩu cấp phúc thẩm giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo, bị cáo có nhận được kháng nghị này không?
Vòng Văn Trọng: Dạ có.
HĐXX: Bị cáo cho tòa biết, nguyên nhân cái chết của vợ có phải do bị cáo gây ra không?
Vòng Văn Trọng: Dạ, thưa tòa phải. Nhưng vì vợ bị cáo ngoại tình, bị cáo bắt gặp nhiều lần rồi nên bị cáo bức xúc, không giữ được bình tĩnh nên bị cáo mới hành động như vậy.
HĐXX: Bị cáo nghĩ đi, xã hội này ai cũng như bị cáo, cứ ai có lỗi thì giết người như bị cáo thì sẽ như thế nào?
Vòng Văn Trọng: Dạ vì hôm đó bị cáo thấy vợ mình vào khách sạn với người khác, dù lúc đó bị cáo bị kích động rất mạnh nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Khi vợ bị cáo ra, bị cáo yêu cầu vợ vô lại khách sạn để hỏi cho ra lẽ nhưng cô ấy không chịu vào.
Tối về, bị cáo kêu các con ra để nói rõ sự tình, lúc này vợ bị cáo không nhận lỗi mà còn đuổi bị cáo ra khỏi nhà, định kêu anh vợ bị cáo đến đánh bị cáo nữa nên bị cáo mới bức xúc gây án.
HĐXX: Hôm xảy ra vụ án, vì sao bị cáo biết vợ mình vào khách sạn mà đi theo?
Vòng Văn Trọng: Trước đó, bị cáo đã nhiều lần bắt gặp có người đàn ông nhắn tin cho vợ bị cáo với lời lẽ yêu đương, bị cáo đã đưa những tin nhắn ra phường nhờ giải quyết nhưng ở phường đã hòa giải, khuyên nhủ bị cáo bỏ qua. Cũng từ đó, bị cáo theo dõi vợ…
HĐXX: Bị cáo có biết người nhắn tin cho vợ bị cáo là ai không?
Vòng Văn Trọng: Dạ, biết. Đó là tài xế chở hàng thuê cho vợ chồng bị cáo. Bị cáo phát hiện nhiều lần họ nhắn tin qua lại với nhau. Để tránh bị cáo phát hiện, cả hai liên tục thay đổi sim điện thoại.
Ban đầu bị cáo nghĩ vợ bị cáo không thể nào như vậy nên bị cáo đã bỏ qua vì sợ gia đình tan vỡ nhưng về sau bị cáo theo dõi thì thấy là đúng là vợ bị cáo ngoại tình.
HĐXX: Lúc nhìn thấy vợ vào khách sạn, bị cáo có vào theo để xem vợ đi đâu không?
Vòng Văn Trọng: Lúc đó bị cáo thấy sự thật quá phũ phàng rồi nên không vào hỏi làm gì nữa.
HĐXX: Nếu còn yêu vợ, sao bị cáo không tìm cách cắt đứt mối quan hệ đó đi mà lại giết vợ?
Vòng Văn Trọng: Bị cáo không có ý định giết vợ, ban đầu bị cáo chỉ định kêu các con dậy nói cho chúng biết, gia đình bị cáo tan vỡ là do mẹ chúng chứ không phải do bị cáo…
HĐXX: Bị cáo có nghĩ là con mình còn quá nhỏ để hiểu được sự rạn nứt của cha mẹ chúng không?
Vòng Văn Trọng: Lúc đó bị cáo không biết chia sẻ cho ai, nói với bạn bè thì bị cáo quá xấu hổ nên chỉ biết nói với con mà thôi.
HĐXX: Lý do vì sao trước khi vụ án xảy ra, vợ bị cáo đã nộp đơn ra tòa xin ly hôn rồi phải không?
Vòng Văn Trọng: Đó là một năm trước đó thưa tòa. Trước đó, bị cáo đã bắt gặp vợ bị cáo có quan hệ với người đàn ông đó rồi nên vợ bị cáo nói “tôi sẽ ly hôn với ông”.
Nhưng khi ra tòa, bị cáo yêu cầu tòa giải quyết xin được nuôi 2 đứa con nhưng tòa án có nói là các con bị cáo đều đã trên 8 tuổi, theo quy định thì chúng muốn ở với ai là quyền của chúng. Sau đó thì vợ bị cáo tự động rút đơn ly hôn chứ không phải bị cáo.
HĐXX: Vì sao chị Hà rút đơn ly hôn?
Vòng Văn Trọng: Dạ có lẽ vì bị cáo khuyên nhủ cô ấy. Bị cáo nói hai vợ chồng sống với nhau đến bốn mươi mấy tuổi hết rồi, đã có hai mặt con… Nếu không sống với nhau được nữa thì ly hôn cũng chẳng sao nhưng chỉ tội hai đứa con…
HĐXX: Trong sinh hoạt hàng ngày, bị cáo có rượu chè, cờ bạc gì không?
Vòng Văn Trọng: Dạ không. Thỉnh thoảng Tết nhất bị cáo mới đánh bạc cho vui thôi.
HĐXX: Bị cáo đánh bài có tan cửa, nát nhà không?
Vòng Văn Trọng: Dạ không.
HĐXX: Trước giờ bị cáo có khi nào bị xử lý hành chính hay hình sự về tội đánh bạc không?
Vòng Văn Trọng: Thưa không.
HĐXX: Tòa muốn xác định cho chính xác vì gia đình vợ bị cáo nói bị cáo bê tha, cờ bạc, nợ nần. Tòa cũng nói rõ cho bị cáo là đến giờ này các con bị cáo bị gia đình vợ bị cáo “đầu độc” nên cũng rất thù ghét bị cáo.
Còn những tin nhắn (mà Trọng cho là “người tình” chị Hà nhắn vô máy chị Hà) ở đâu bị cáo có mà cung cấp cho tòa?
Vòng Văn Trọng: Những lần trước đó bị cáo thấy vợ đi làm về nhà cứ nhắn tin hoài nên giật điện thoại xem thì thấy có người nhắn tin cho vợ bị cáo với lời lẽ rất yêu thương “Cảm ơn nha bà xã.
Bây giờ em đã là vợ của anh rồi còn gì nữa…”. Bị cáo đã lấy những tin nhắn này đưa cho cán bộ ở phường xem nhờ giải quyết…
HĐXX: Khi bị cáo hỏi những tin nhắn này vợ bị cáo nói sao?
Vòng Văn Trọng: Dạ vợ bị cáo thừa nhận có nhắn tin qua lại nhưng chỉ là để cho vui.
HĐXX: Thời điểm đó, thái độ của vợ bị cáo như thế nào?
Vòng Văn Trọng: Vợ bị cáo không những không hối hận mà còn gây áp lực cho bị cáo bằng cách gọi điện cho gia đình vợ bị cáo xuống 2 xe taxi đánh bị cáo rồi đuổi bị cáo ra khỏi nhà. HĐXX: Việc bị cáo theo dõi vợ, vợ bị cáo có biết không?
Vòng Văn Trọng: Dạ, thưa tòa không.
HĐXX: Qúa trình xét xử sơ thẩm, tòa có xem xét những tin nhắn này không?
Vòng Văn Trọng: Dạ không.
HĐXX: Dù gì đi nữa thì bị cáo có thấy hành vi của mình quá tàn ác hay không?
Vòng Văn Trọng: Lúc gây án bị cáo không kiềm chế được nhưng giờ bị cáo rất hối hận thưa tòa.
HĐXX: Theo bị cáo, hành vi của bị cáo tòa sơ thẩm xử chết có vừa không mà bị cáo xin giảm nhẹ hình phạt?
Vòng Văn Trọng: (Khóc) Bị cáo muốn có cơ hội được sống để làm người cha tinh thần cho các con bị cáo.
HĐXX: Bên vợ của bị cáo đã tác động rất nhiều đến các con bị cáo, giờ chúng rất thù cha làm sao để các con bị cáo hiểu được?
Vòng Văn Trọng: Bị cáo hy vọng khi các con bị cáo trưởng thành chúng sẽ hiểu và tha thứ cho bị cáo.
HĐXX: Con của bị cáo còn rất nhỏ, sai lầm của bị cáo là đã nói cho các con bị cáo biết mẹ của chúng đã ngoại tình. Chính vì vậy mà gia đình vợ đã muốn “giải oan’ cho bị hại mà đã tác động đến con bị cáo… Thôi, để tòa xem xét. Đến giờ bị cáo đã khắc phục cho gia đình bị hại chưa?
Vòng Văn Trọng: Dạ, bị cáo có nhờ anh chị em giúp đỡ lo đám tang cho vợ bị cáo.